Câu chuyện bắt đầu khi cậu bé Shindou Hikaru lục lọi căn gác xếp của ông nội để tìm xem có gì có thể bán lấy tiền được và bắt gặp một chiếc bàn cờ vây cổ, không ai nhìn thấy vết máu trên bàn cờ ngoài cậu. Kỳ thực, đó là bàn cờ bị ám bởi hồn ma của Fujiwara no Sai, một kỳ thủ cờ vây đến từ thời đại Heian, vốn là người dạy cờ vây cho nhà vua nhưng do bị ganh ghét hãm hại nên đã bị đuổi khỏi thành. Uất ức, Sai trầm mình xuống sông tự vẫn, nhưng do vẫn còn nặng lòng với cờ vây, Sai đã nhập vào bàn cờ để đợi 1 người có thể thấy mình, và giúp mình chơi cờ. Hikaru là người duy nhất nhìn thấy và nghe được Sai
sad mann
Truyện hay.
Nhiều thằng mất dạy, đã không hiểu rõ ẩn ý của tác giả mà còn nói chuyện kiểu bôi bác. Trong cờ vây thì vốn dĩ không có cái gì gọi là "kết" cả, đó là một vòng lặp liên hồi. Sai hay Hikaru chỉ là một phần trong cái vòng lặp vô tận để tìm ra được nước đi thần thánh thôi. Hikaru chẳng phải là kì thủ mạnh nhất thế giới để mà đòi win Yongha rồi end bộ truyện. Sai mà sống lại chẳng khác nào nói rằng Hikaru vẫn còn là một thằng nhóc bám váy mẹ.
End truyện như con c**. Cảm giác như kiểu nhà xuốt bản ép tác giả "mày phải end cho tao" ấy ))
đ*o gì main lại không kết thúc truyện bằng 1 chiến thắng hay một vị trí nhất thế giới. Quỳ
end chưa nhỉ
end rất lâu rồi
TRẬM CUỐI CHO HÒA CŨNG DK, NGHĨ SAO MA THUA NỮA MỤC. LẦN NÀO ĐỌC CŨNG ỨC CHẾ CHỔ NÀY
đúng là đần nạ,cờ vây tính điểm cộng 5.5 mục cho quân trắng vì quân đen đi trước có lợi! thành ra nếu hòa cờ thì trắng thắng 5.5 mục!
Chỉ khi chơi chấp cờ thì mới có Hòa thôi(mà chấp cờ thì đâu được tính như 1 trận thi đấu chính thức)
còn 1 phần ngoại truyện nhỏ nữa sao ad không đăng lên luôn cho trọn bộ
đào lên cho ae đọc
đọc lại mới thấy thể loại trọng sinh dậy đệ tử của nhật này đi trước trung quốc lâu ghê nhỉ )
cám ơn các bạn, truyện rất hay