Edogawa Ranpo là bút danh của Hirai Tarou, một tác giả, nhà phê bình nổi tiếng người Nhật. Ông là người đóng vai trò quan trọng trong sự phát triển của tiểu thuyết bí ẩn tại Nhật Bản, rất nhiều những tác giả hiện đại đã lấy cảm hứng sáng tác từ những tác phẩm của Hirai Tarou. Ví dụ như cái tên của Thám tử nhí Edogawa Conan chính là được lấy từ bút danh Edogawa Ranpo, hay chi tiết kinh dị “Cái ghế người” của họa sĩ manga kinh dị nổi tiếng Junji Itou cũng bắt nguồn từ tiểu thuyết của Hirai Tarou, vân vân... Điểm thú vị của các tác phẩm do Hirai Tarou tạo ra không phải ở những yếu tố kinh dị hay ma quỷ, chúng thường đi sâu vào tâm lý, mặt tối của con người và lý do thúc đẩy họ thực hiện hành vi tội ác. Edogawa Ranpo Dị Nhân Quán là bộ truyện tranh được minh họa bởi Yamaguchi Masakazu, nội dung dựa theo những câu chuyện của Hirai Tarou với nhân vật chính là một tiểu thuyết gia tên là Edogawa Ranpo.
Nhưng mà cái chi tiết núp trên gác mái đâm dao nó kiểu gì ấy, nếu là mũi tên bắn thì còn dc, dao ném kiểu gì đâm dc qua lớp áo dày đó, nhảy xuống đâm cũng ko hợp lí.
đọc liền 27 tập cũng muốn đau não lắm rồi chứ chưa nói đến dịch
sao cảnh sát lại không nghĩ thằng chồng chặt đầu nhỉ ?: ảo lòi , đang trong trạng thái kích động nữa
và cho hỏi nếu nguyện vọng trước khi chết là gắn đầu vào búp bê như thế thì họ có cho không nhờ
buồn cười là con người là một động vật xã hội phải sống theo bầy đàn nhưng ẩn sâu vẫn là bản năng của con thú sẵn sàng giết đồng loại để tồn tại (dự trữ thêm thức ăn , bớt miệng ăn , hoặc xem đồng loại là thức ăn )
đ* má tởm vãi
So với ông chồng lesor điển hình thì ông này khác bọt thật
Bắt đầu giống Conan mà còn ảo hơn cả Conan, vẽ ra tình tiết để ra ending, hơi rá- à mà thôi
Arc này có tiểu thuyết cùng tên đọc cũng khá hay đấy, kết cũng khác
rất hay
Bó tay anh Simp
bé trợ lý đó
Ảo thật đấy