Đây là câu truyện tình yêu thuần khiết nhưng pha lẫn sự điên loạn và ghê rợn về Matsuzaka Satou, một nữ sinh lần đầu biết yêu. Satou được trải nghiệm những cảm xúc ngọt ngào khi sống chung với một cô bé tên là Koube Shio, và cô tin rằng đây là yêu! Để bảo vệ cuộc sống hạnh phúc này, cô sẽ bất chấp mọi thứ, kể cả khi phải dùng thủ đoạn, tội ác, cướp bóc, hoặc thậm chí là giết người...
Nagi Springfield
01:23 12/12/2021
Cả hội ngắm vào con bé, rồi tác giả làm quả quay xe, cho con bé đó gặp một thằng ku nào đó, chơi cùng, yêu luôn rồi cả họ đau khổ, hết truyện 🤔
T nhớ có bộ thăng main mặt lạnh như tiền, con bạn thơ ấu là kẻ giết người hàng loạt, con lớp trưởng là một đứa khổ dâm nặng, con e là e yandere, nó còn tòng teng với 1 e vampire, hình như còn qua lại với 1 bà milf cuồng xác chết thì phải
T nhớ đoạn con e hôn thằng main để đánh thức nó, thằng main tỉnh dậy, lặng lẽ đi vào nhà vệ sinh, gọi huệ rất to, lúc ra thấy con em xoá sạch danh bạ trong đt của nó, chỉ giữ lại số của con em
Đen tối như tương lai của chị dậu vậy
Go bruh !!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!
con nhỏ shio này cũng có vẻ không bình thường
tự dưng lại nhớ tới bộ abnormal-kei
Tên là đường, nhưng có lẽ là đường thắng quá 😥
T nhớ có bộ thăng main mặt lạnh như tiền, con bạn thơ ấu là kẻ giết người hàng loạt, con lớp trưởng là một đứa khổ dâm nặng, con e là e yandere, nó còn tòng teng với 1 e vampire, hình như còn qua lại với 1 bà milf cuồng xác chết thì phải
T nhớ đoạn con e hôn thằng main để đánh thức nó, thằng main tỉnh dậy, lặng lẽ đi vào nhà vệ sinh, gọi huệ rất to, lúc ra thấy con em xoá sạch danh bạ trong đt của nó, chỉ giữ lại số của con em
Tôi quên tên rồi, bác nào tìm giúp với
khẩu vị của huynh đài này thật là...
còn mấy em nữa cơ, nhưng tôi không nhớ
https://blogtruyen.vn/4074/abnormal-kei-joshi
đúng nó rồi, thank bro
đã yan còn tóc hồng làm nhớ đến huyền thoại yuno
bác xem dịch tiếp phần nhóm kia drop đi mà
nhìn bìa đã biết uy tín r
quá uy tín luôn mặc dù... tiếc là yuri
Tại sao lại tiếc?
yuri thì để cho fan yuri đọc chứ có bắt ai phải đọc đâu, tiếc cái nỗi
ờ có nói gì nữa đâu