Hủy Trả lời comment của
Hãy đăng nhập để đăng lời bình

4 Bình luận

  • Tôi đồng ý với bác hope1993, mấy phần trước ok, đến phần này cứ thấy phóng đại sao ấy, đứa trẻ không biết nó có suy nghĩ được chưa mà tác giả chèn thay lời tụi nó muốn nói rồi dẫn dắt cảm xúc của độc giả đi theo. Tôi thấy người cha chẳng làm gì sai, người cha muốn con mình không phải chịu sự kì thị, nhưng dẫu có không bị kì thị thì nếu em bị tật nguyền cũng sinh hoạt rất khó khăn, rồi lúc lớn lên nhìn thấy mọi người bình thường mình bị khuyết tật lại đổ thừa do cha mẹ sinh em ra nên bị như vậy Cuộc sống đâu có đơn giản là tồn tại, mà còn cả vấn đề hoà nhập xã hội.

  • công nhận tác giả xây dựng tâm lý nhân vật quá ok, từ khỉ biển cho tới bộ này.

  • tình tiết đôi khi diễn ra có phần phóng đại hơi quá, đôi khi đọc cung cảm thấy khá khó chịu, mặc dù những diễn biến sẽ trở nên khó đoán, nhưng nội dung được đẩy lên cao trao xung quanh một thực tập sinh mới vào làm tôi cảm thấy hơi kì cục

     

     

  • tình tiết đôi khi diễn ra có phần phóng đại hơi quá, đôi khi đọc cung cảm thấy khá khó chịu, mặc dù những diễn biến sẽ trở nên khó đoán, nhưng nội dung được đẩy lên cao trao xung quanh một thực tập sinh mới vào làm tôi cảm thấy hơi kì cục

    • đúng rồi bác, vì dù thế nào đi nữa truyện vẫn thuộc thể loại drama y tế nên không tránh khỏi yếu tố kịch tính hóa, chứ viết thực quá thì nó thành phóng sự tài liệu, bị khô khan. Chắc chắn rằng không một thực tập sinh nào trên thế giới trải qua nhiều biến cố như thế, và vẫn giữ cái tính cách như thế. Nhưng thực trạng ngành mà tác giả đặt ra và những hơi ấm nhân văn là thật. Tác giả bộ này cũng khá là "máu lửa, rồ" nên thiết kế ra nhân vật chính hơi chính trực thái quá... Hy vọng bác có thể tạm bỏ qua những hạt sạn ấy để trải nghiệm bộ truyện không quá khó chịu nhé.