Hủy Trả lời comment của
Hãy đăng nhập để đăng lời bình

8 Bình luận

  • Nhìn lại mặt Saito khung cuối so với Akagi để nhận ra một sự tương đồng không nhẹ 👌

  • Đến giai đoạn này chắc cũng không cần nói thêm, cơ mà main nhà ta đã học thuộc bài "tấn công tâm lí (nâng cao)" rồi bà con ạ, giờ thằng bé biết dùng chính lời lẽ của khổ chủ để phản biện rồi cơ đấy ;-;

  • T thì sẽ không chửi thẳng mặt thằng Saito đâu, t chửi sau lưng thôi <(")

    Như một học giả từng nói: CUỘC SỐNG là sự vận động không ngừng, nếu bạn buông tay theo số phận, tức là bạn đã CHẾT rồi

    Lí lẽ nào, quan điểm nào cũng có cơ sở, cũng có "trời xanh" của riêng nó. Sự khác biệt có chăng chỉ xảy ra khi hàm sóng sụp đổ (vạn sự an bài)

    Ns chứ vẫn phải rùng mình, cú twist Saito chịu chơi cỡ này cũng quá là khét bể tay lái rồi, tôi còn tưởng ít nhất nó sẽ giày vò bản thân, diễn biến tâm lí thêm ít lâu chớ :')

  • Mình không còn hiểu nổi diễn biến tâm lý của Saito nữa. Tại sao đã chấp nhận khuất phục tất cả rồi lại còn một lần nữa cầu xin trưởng khoa kéo dài thời gian thực tập. Tại sao nghe câu truyện của bác sỹ Kodama mà vẫn còn thở ra câu hãy dùng thuốc chưa cấp phép. Để gia đình bệnh nhân bán hết nhà cửa chỉ để kéo dài thêm chút thời gian sống chắp vá, với gánh nặng tiền bạc, gánh nặng về nỗi sợ hãi về cái chết không biết kéo dài được đến lúc nào, để rồi nhận ra tất cả là vô nghĩa khi thời gian kéo dài được đó cũng là thời gian truyền thuốc, chịu tác dụng phụ và hấp hối mà thôi. 
    Đó không gọi là sống. 

    • Chà... Saito thật ra chưa muốn bỏ cuộc nên cậu ta mới cố làm ngơ (từ c.51 đến gần đây). Rồi sau khi nghe câu chuyện của Shoji về Kodama, cậu ta hiểu ý Shoji nhưng đồng thời nghĩ về những lời này "Quãng thời gian anh níu kéo cho Usami và Kodama không có ý nghĩa gì hết thật ư" -> Nó ươm một cái mầm trong Saito rằng bác sĩ có lẽ không hiểu hết ý nghĩa của việc vài tháng sống thêm cho bằng chính bệnh nhân. Minakawa bồi một câu "Hồi đó anh ngầu hơn bây giờ" -> Chạm tim đen liền. 
      Và tất nhiên là Saito có nhen nhóm một kế hoạch để không đẩy gia đình bệnh nhân vào cảnh tán gia bại sản. Mai mình sẽ cố dịch đến đó để bạn rõ hơn. Các diễn biến tâm lý sẽ được làm sáng tỏ theo tiến độ bộ truyện. Mình nghĩ là sau khi đi trọn cái arc này, những khúc mắc của bạn sẽ dần gỡ rối.
      Nhưng bây giờ thì cứ chửi Saito đã, phải mình mình cũng chửi

    • Đối với cá nhân người bệnh, hoặc ko chỉ trong lĩnh vực i học mà tất cả các lĩnh vực khác, có thể với cá nhân là vô nghĩa, là độc ác, cá nhân ai cũng nghĩ vậy (nếu ngày mai tôi chết thì vũ trụ có ra sao cũng ko í nghĩa), nhưng sự ra đi mất mát của họ đổi lại sự phát triển cho toàn nhân loại. Như trong trường hợp bệnh nhân ung thư này, thời đó thuốc chỉ kéo dài sự sống từ sống đc 4 tháng lên sống đc 8 tháng, 4 tháng thêm đổi lại sức khỏe suy kiệt sống ko ra sống, nhưng nếu ko có bệnh nhân dùng thuốc như vậy, thì i học ko thể phát triển, số liệu năm 2021 của nhật bản: hơn 50% bệnh nhân ung thư sống được thêm trên 10 năm (so với con số 4 tháng của cách đó vài chục năm thì thật đáng ngưỡng mộ)

    • Cũng đâu thể trách Saito trăm phần trăm được. Có người từng nói: "mầm bệnh lây lan nhanh nhất trên Trái Đất này chính là ... những ý tưởng"

      emo

       

    • Mà nói thẳng là cũng logic "thắng làm vua, thua ngồi sủa" thôi, kèo này main mà úp t làm bài văn tế liền, tế sống

  • UWWAAAAA DOCTORRRRRRRRRRRRRRRRRRRRRRRRRRRRRR