Hủy Trả lời comment của
Hãy đăng nhập để đăng lời bình

23 Bình luận

  • tôi mong rằng nếu truyện được xb ở VN, nxb nên xin phép tham khảo từ bản dịch của chủ thớt, kèm cả chap phụ chương này nữa.

    • mình nghĩ phần note là một nét đặc trưng của các bản dịch mạng rồi. Cũng mong bộ này với bộ Y đội rồng xuất bản ở VN, còn chuyện tham khảo hay không thì không dám, mình sao bằng dân chuyên được

  • Chap này có lẽ nên được đổi tên, phải là trans note mới đúng vì liều lượng còn nhiều hơn hẳn nội dung <("

    Vậy là tôi đoán khá chuẩn nhỉ, nhân vật giáo sư cũng góc cạnh phết chứ đùa. Về hai quan điểm cuối của thì xin nói luôn: theo logic cả hai mệnh đề không hề đối lập nhau nên chúng hoàn toàn có thể cùng đúng, và chuyện nọ không xọ chuyện kia

    Câu cuối hơi cấn có lẽ trans nên giải thích rõ hơn: "Suy cho cùng, chẳng phải ước nguyện sinh ra là để nắm lấy sao?" 
    Ý em muốn nói: "đừng từ bỏ niềm tin vào cuộc sống, vào tương lai"

    • Về câu cuối, mình đơn giản là không thể bỏ đi chủ thể "tay" được. Và nó mang tính gợi mở nên mình không thể bó buộc nó vào mỗi "ước nguyện".

      Vì "tay" là một chủ đề xuyên suốt trong arc này: Đầu tiên có tay bị xiềng xích của Shoji (bởi mặc cảm tội lỗi, bởi luật pháp, bởi trách nhiệm). Lại có tay của Saito ân cần len vào, cầm lấy tay của cô bệnh nhân Tsujimoto. Và chốt ở chương này "Tay có bất lực không?" Theo Kodama, "Không, vì tay sinh ra là để nắm". 

      Bác để ý khi Saito hay Usami nhìn vào đôi bàn tay, họ tự hỏi tay của họ bất lực. Vì "tay không" thì bất lực. Nếu tay đó nắm lấy [thứ gì đó] thì nó mới có ý nghĩa, vì nó sinh ra để nắm. [Thứ gì đó] ở đây có thể là ước nguyện được sống, ước nguyện người thân yêu của mình hạnh phúc, ước nguyện thay đổi nền y tế gò bó vô cảm, hoặc hữu hình hơn, là nắm lấy tay của bệnh nhân, tay của người yêu và động viên, sống trọn từng khoảnh khắc với họ đến giờ phút cuối cùng.

    • À, nghe thớt giải thích như vậy rõ hơn nhiều r, ghim luôn comment của thớt cho người khác còn đọc với
  • cảm ơn ad

  • Trước tiên là cảm ơn ad rất nhiều, hiện tại đang là 105 ngày 1/5/2023 mình đã đọc đến chap 79 của truyện, thật sự là nó rất hay và cảm động. Mình là một học sinh lớp 12 bình thường từ ngày nhỏ mình đã được hướng vào ngành y bởi gia đình và người thân . Nhưng sau khi đọc truyện mình đã có thêm mục đích để theo đuổi ngành Y.Sau khi đọc xong arc này , mình quyết định phải có vài lời chia sẻ arc này khá đặc biệt với mình là vì là arc liên quan đến ung thư , ông ngoại mình chết vì ung thư phổi sau những năm tham gia kháng chiến, ông nội mình thì bị ung thư dạ dày . Cách đây 5 năm thì bà nội mình bị ung thư đại tràng và tháng 8 này Bố mình cũng bị ung thư đại tràng . Hơn ai hết mình rất đồng cảm với những thân nhân của cô tsujimura . Nên mình thật sự rất mong muốn những ai có chung cảnh ngộ có người thân bị ung thư cùng nhau cố gắng .

    • Sau đây là một số chia sẻ về minh : Mình sống đến năm 17 tuổi rồi mà vẫn chưa làm được gì ra hồn , lúc nào cũng nửa vời , sống với trạng thái không chắc chắn luôn luôn muộn phiền thế nên mình muốn sang năm 18 tuổi mình phải là được gì đó cho ra hồn.Mình sẽ quyết tâm đỗ đại học , đây sẽ là chap truyện cuối cùng mình đọc cho đến khi đỗ đại học . 6 chap truyện còn lại tớ sẽ đọc sau khi đỗ đại học .

      Ngày đó không còn xa.Hẹn mọi người 8 tháng sau.

      Cảm ơn mọi người đã đọc ❤

    • Thật sự mong 8 tháng sau sẽ gặp lại em cmt trên đây với tin vui hân hoan nhé. Cầu chúc cho những gì tốt đẹp nhất sẽ đến với em. Mình sẽ cố hoàn tất trước đó để khi trở lại em được đọc đến kết thúc của bộ truyện luôn emo

  • cảm ơn ad

     

  • ko liên quan lắm đến truyện, đầu năm nói chuyện lan man tí, hồi tôi học cấp 2,3 đọc xong black jack thì lúc đó như dc truyền cảm hứng quyết tâm học ngành bác sĩ phẫu thuật, xong sau đó thì qua 1 lần bị tai nạn phải vào viện thì tôi nhận ra tôi lại ko hợp với ngành phẫu thuật nên đâm ra nản cuối cùng chả thi Y nữa, thế là đúp 1 năm đến năm 19 tuổi thì thi ngành khác

    • công nhận những manga về ngành nghề nó có một mị lực quyến rũ lạ. Hồi đọc Bartender, t cứ mong sau này được làm giống vậy. Cho đến khi tìm hiểu thực tế (vào vài quán bar ngồi nhâm nhi một thời gian) thì thấy không khí của nó không hợp bản thân... Khá đồng cảm với bác đấy emo 

    • tôi thì kiểu nó giống bệnh lý hơn nên mới ko làm bác sĩ dc, chứ ko phải về mặt cảm xúc

    • Ồ ra vậy. Thôi không sao, tuy tiếc là dang dở nhưng cũng là cơ hội để bác kịp quay xe trước khi lún sâu hơn. Chúc bác gặp nhiều thành công dù là ở bất cứ lựa chọn nào

    • thực ra tôi bỏ ko theo Y nữa cũng vì sợ làm chệt người, tới lúc cầm dao mổ mà lại dở chứng run tay thì có mà mọt gông

  • Qué xuất sắc luôn, đồng cảm thực sự 

  • y- y- yêu người dịch vcl

    phải nói là quá có tâm để mà dịch hết bài phỏng vấn lẫn nhiều ngôn từ chuyên ngành cùng thông tin thêm quá là đỉnh của chóp

    yêu vcl

  • emocay mấy thím trans với editor lắm nha, bê bộ buồn vcl này về, còn tìm thông tin chi tiết các kiểu nữa. mà chap quái nào đọc mắt cũng rơm rớm. mấy thím chịu trách nhiệm cho đống nước mắt của t, k dịch hết được là t hận vcl 

  • Quả thật rất tuyệt vời cho 1 chap truyện và cũng ko thể ko kể đến sự đóng góp rất to lớn của người dịch cho chap này
  • tôi đọc hết cả chap này, hay thật sự, cảm ơn nhóm dịch

  • Sợ nhóm dịch bỏ YDR ròi bác ơi, tại nghe hình như view bộ đó thấp (truyện rõ hay mà còn ko đến 15 chap nữa mà thôi) nên bây giờ nhóm toàn tập trung bên truyện Hàn ko à chưa kể đã ngưng từ 2021 ròi

    • Tiếc nhỉ Mà trước khi nhóm bên vlog làm thì nhóm trước đó cũng nghỉ... Thôi thì sang năm nếu mình nhắm làm được sẽ thử xin quyền rồi chạy nốt.

  • bác trans mãi đỉnh emo

  • emoBởi nhiều người gặp phải sai lầm nghiêm trọng là xem thường tài năng của lớp trẻ. Đồng ý là bọn nó lâu lâu ngu ngơ thật, lâu lâu bồng bột thật nhưng làm việc rồi mới thấy có cả những ưu điểm mà lớp trước không có. Thật ra thì nhiều người cũng chính vì sợ những thay đổi này mà cố tìm cách kéo lớp trẻ xuống như mình. Nhưng vẫn mong là trong bất kỳ lĩnh vực nào cũng sẽ có những người trẻ "trẻ" như thanh niên Saito.
    Cũng mong là bên tâm lý như tụi tui có thể collab với mấy bên khác để giảm nhẹ nỗi đau trên phương diện tinh thần của bệnh nhân. emo

    • Ừm, mong là sự giao thoa của các thế hệ sẽ giúp nền chăm sóc sức khỏe ngày càng tốt hơn. Gặp mấy điều dưỡng trẻ bên Lão khoa vẫn vui hơn là toàn hội "người già"  emo. Và cả sự hợp tác giữa các khoa nữa emo

  • nhóm dịch tuyệt vời quá

  • bác dịch thêm Y đội rồng đi )

     

    • Cũng định rằng sau khi xong bộ này thì thử làm nốt Y đội rồng, nhưng mà nghĩ cảnh ngồi cày lại gần 200 chương bộ đó cho quen văn phong (đọc lâu quá quên rồi) cũng lâu phết đấy. Có khi giữa-cuối năm sau luôn không chừng emo Nên là nếu nhóm dịch cũ hoàn thành thì vẫn tốt hơn.

    • lâu lắm rồi mới đọc truyện y hay như vậy

      cảm ơn bác

       

  • tuyệt vời

  • Nhóm dịch tâm huyết quá <3

  • Mình nghĩ bstr khoa đã bị lay động (ít nhiều). Các chap trc lúc nào cũng thấy ổng cười khinh bỉ (bọn nhóc chưa biết mùi đời).

    Nhưng lần này, ông k cười. Có lẽ ông nhận ra sự nghiêm túc của Saito (phụ), và ý tưởng về CSSKCĐ nó... có lý. Rõ ràng bệnh viện hưởng lợi, có sẵn nhân viên tình nguyện, và vẫn là được tiếng thơm (là trưởng ngoại khoa đề nghị với gđ bv, chứ k phải mấy thằng này )

    • Đúng nhỉ, chi tiết ông ấy không cười. Mấy chap trước chưa đọc hết arc nên mình gắn mác ổng thâm độc này nọ, nhưng có lẽ ít nhiều ông ấy vẫn là một người thầy thực sự muốn giáo dục và thấy các học trò của mình trưởng thành. Kiểu gì cũng lợi thật emo

  • Lần đầu tiên chạy được 37 chương tròn 1 tháng Có lẽ vì lâu lắm rồi mới thấy một bộ (đúng hơn nữa là một arc) hợp gu đến mức độ này. Nó có tất cả những gì mình thích: kiến thức Y, sự nhân ái, sự bồng bột, sự trưởng thành, lòng nhiệt huyết với nghề, tính thực tế, tình yêu vợ chồng, tình mẫu tử thiêng liêng... Dù đôi lúc Saito có thể xốc nổi, nhưng cậu ta đã tiếp thu những đức tính tốt từ các bác sĩ chỉ bảo cho cậu và trưởng thành.
    Với mình, đây là arc Ung thư XUẤT SẮC NHẤT trong lịch sử truyện tranh từng được sáng tác. Nhân văn/10 điểm.