Hủy Trả lời comment của
Hãy đăng nhập để đăng lời bình

12 Bình luận

  • Chap này hay, triển khai ý tưởng rõ ràng. Ca này cũng khá giống bạn bí thư Đoàn mình từng học chung trong đời học sinh của mình. Dù không xuất sắc về ngoại hình, có phần mũm mĩm (nói giảm), bù lại bạn đó có một sự tự tin và điềm đạm khi xử lý những vấn đề mang tính tập thể. Mình thấy nét đó cực kỳ quyến rũ. Tất nhiên đẹp và cố gắng đạt cái đẹp là tốt, nhưng quan trọng vẫn là thần thái và đẹp từ tâm. Cơ mà do không phải người trong cuộc nên khi buông những lời này thì nghe có vẻ giáo điều, hẳn những người trong hoàn cảnh ấy phải rất nỗ lực rồi.
    Còn cha mẹ độc hại nữa chứ, không gì sợ bằng phải làm khách trọ trong chính nơi mình gọi là "nhà" Thấy mù mịt quá, cần chút sáng... emo

    • Âu cũng bởi cha mẹ mình quá tốt nên mình sẽ không thể đồng cảm được với nhân vật nào trong truyện. Nhưng coi bộ sẽ còn dark dài dài emo

  • Đành rằng xấu đẹp khó sửa, những vẫn có những con người thích ta là ta, như người bà của Fusako hay những người bạn nhỏ thắc mắc tại sao cô lại không cười, trẻ con tuy ngây thơ tàn nhẫn nhưng rất thật lòng.

    Không nên chọn sống vì những người không thích, ghét ta vì bất cứ lý do gì cũng có thể là dịp để gia tăng sự thù hận. Hãy chọn sống vì những người quan tâm đến ta trước rồi khi ta biết yêu bản thân, thì có thể đủ sự tự tin để cảm hóa ngay cả những người vô lý nhất

    • Chỉ tiếc là ở độ tuổi đó Fusako đã không có đủ chín chắn để thây kệ những tiếng thị phi của đời. Đến lúc đủ tuổi để giác ngộ thì đã lún sình quá sâu rồi emo

  • Mà tình hình hiện nay ở 1 xứ sở tên Mẽo những chuyện như thế này có thể là 1 cơ hội. Khi mà con người đã đủ sung túc để chúng ta đặt lợi ích cá nhân cao hơn sinh tồn cộng đồng, việc không cần phải làm theo số đông trở nên phổ biến hơn, những nhà tuyển dụng cũng yêu cầu khả năng đặc biệt nhiều hơn

    Thì dù xấu hay đẹp, người thừa cân chứ ko chỉ là béo tốt, người hành xác đến giơ xương chứ không chỉ là gầy, luôn được chào đón để khởi nghiệp, để dấn thân vào showbiz, người mẫu, để có tiếng nói riêng.

    Với những lý lẽ chống lại cả việc giữ bản thân lành mạnh hay cải thiện để trở nên tốt hơn, nhằm nâng cao sự "dám đứng lên" hay mượn việc đấu tranh chống lại những định kiến cổ hủ

    Sẽ luôn có những người ủng hộ, 8 tỉ người, chỉ một bộ phận nhỏ cùng một sở thích, một fetish kì lạ cũng đủ đông để được che chắn bởi "nhân quyền", bởi các phong trào tiếng nói. Những cái cớ hoàn hảo để cả những con người có thể nỗ lực, lại chọn chây ỳ, nuông chiều quá đà bản thân

     

    • Một trường hợp thực sự tệ đó là Nicocado Avocado emo

  • "Trời thật bất công khi dựng ra cái đẹp và cái xấu. Loài người thích đẹp ghét xấu đã phụ họa vào sự bất công của trời!" - Nam Cao

    • Nếu mn đều đẹp hết thì kiểu gì cũng phân tầng cái đẹp mới

      Bình thường các loài khác cũng chẳng để ý mấy cái đó, có chăng vào mùa thi xem con nào có lông vũ đẹp hơn, húc nhau trâu hơn thôi, nhưng cốt là để đọ sự "vượt trội" về đặc điểm sinh tồn hơn là mấy thứ trừu tượng

      Chỉ có con người với tư duy trừu tượng tự nghĩ ra tiêu chuẩn, khái niệm rồi tự hành xác với điều đó
      Nhưng đúng phần lớn là do giới cầm quyền, giới tinh hoa đề cao sự "quý tộc" nghĩ ra, hoặc phục vụ cho túi tiền của các siêu tập đoàn,...

      Mà không có cái tư duy đó thì con người ko thể tiến xa được, theo chiều dài lịch sử, những người về sau luôn "đẹp" hơn người đời trước rồi tiêu chuẩn lại cao hơn.
      Kể cả không cùng thang đo thì một số nơi thích những người cao to béo tốt sau khi tiếp xúc với "thế giới văn minh" cũng dần bị đồng hóa và chuyển sang xài cùng hệ quy chiếu

       

    • Cách giải quyết có thể là gom một nhóm nhỏ người đưa lên đảo để hạn chế sự đa dạng gen, mỗi khi tự dưng có đứa nào trông khác quá thì loại bỏ luôn để qua nhiều thế hệ đứa nào đứa nấy cũng trông na ná giống nhau. Nhưng với tư duy trừu tượng thì kiểu gì sau cũng vạch lá tìm sâu vài đặc điểm để xem ai "đẹp" hơn ai thôi

      Hoặc liên tục đẩy con người ở ngưỡng nguy hiểm để họ phải lo việc sinh tồn liên tục thay vì quá quan trọng xấu đẹp như ở 1 số khu ổ chuột hay kém phát triển

      Sự đột biến luôn diễn ra ở khắp mọi nơi, bản thân tổ tiên con người khi có 1 nước đi nguy hiểm là đầu tư vào bộ não, hồi đầu cũng vì sự dị biệt đó mà khả năng sinh tồn kém với hấp hối vl, có ai ngờ đâu sau lại thành công rực rỡ như thế này

       

      Nên trừ khi trời không tạo ra sự sống nữa hay 1 chủng hive mind thì may ra mới không có phân biệtemo

    • Yeah. Đẹp xấu, giàu nghèo, đúng sai, những thứ đó tồn tại như hai mặt của một đồng xu, cái này phải tồn tại thì cái kia mới có nghĩa. Có những người vì mặc cảm hơn thua mà cho rằng đó là sự bất công. Họ không sai, chỉ vô nghĩa thôi, vì Thế giới tự thân nó đã hướng về sự đa dạng rồi. Đã có xã hội thì sẽ có phân tầng, và buồn lắm thay, cuộc sống của những cá nhân cận đáy thật chẳng dễ chịu gì cho cam emo

  • Bài scars to your beautiful rất hợp với chap này. Dành cho bạn nào tự ti về nhan sắc. https://youtu.be/5ylTfytfkh4
  •  Trong novel Khu vườn ngôn từ cũng có một nhân vật kiểu thế này, ám ảnh với cái đẹp, tự ti và chà đạp lên người khác. Cảm giác như đây là một vấn đề kinh niên ở Nhật vậy. Mà không chỉ Nhật, cả Trung và Hàn cũng thế (bọn Tung của thậm chí còn không nhận ra vấn đề). Đành rằng bản tính con người thích cái đẹp, nhưng để cái đẹp chi phối như thế thì có còn là người không?
      Tôi cũng chúa ghét mấy đứa lấy việc béo thì phải tập tành, béo thì hại sức khỏe ra phản biện. Đâu phải béo là đã xấu, mà ở Việt Nam có lắm người béo lắm đâu. Mấy lão cứ lấy luận điểm bên tây toàn xơi gà rán mà áp vào VN, khiên cưỡng bỏ xừ. Vấn đề chính là cái mắt cái mũi cái miệng cái xương, nó không phải cái mà tập tành chăm bẵm ra được!emo
      

    • Những cái đấy kéo ra mấy hiện tượng dở khóc dở cười. Đàn ông TQ đổ xô đi phẫu thuật thẩm mĩ, bời không có mặt đẹp thì không thăng tiến được. Một cô gái nếu muốn skincare tạm ổn phải mất ít nhất khoảng một tiếng mỗi ngày. Một tiếng ấy đọc được biết bao nhiêu quyển sách, tạo ra được biết bao của cải vật chất. Khi mỗi con người cứ phải chạy theo xã hội lấy, đuổi theo những cái tiêu chuẩn mỗi năm một khác, thì đất nước sẽ thiệt hại bao nhiêu?

    • Cho mình hỏi bạn đọc báo nhiêu cuốn sách rồi!giới thiêu cho mình với ! @/\@
    • Ơ bác thích khịa nhểemo Tôi đọc được bao nhiêu thì quan trọng gì, quan trọng là thất thoát của rất nhiều người khác tôi cơ mà. Ờm, và là một con dân bter thì tôi đọc truyện là chủ yếuemo. Mà người đọc sách ai lại đếm sách bao giờ? 
       

    • Hầy, buồn lắm thay. Cái Ác đến từ việc con người cố gắng chiếm hữu những thứ không thuộc về mình. Chỉ là sống theo tự nhiên thôi mà sao với nhiều người lại khó khăn đến thế emo

  • emo