Hủy Trả lời comment của
Hãy đăng nhập để đăng lời bình

3 Bình luận

  • Ơ ... Lại phải chuẩn bị tâm lí, ngay cái arc Tâm Thần :// Mà học đến tẩu hỏa nhập ma là câu chuyện có thật nhé, đã trải nghiệm và kiểm chứng
  • mình để ý tác giả rất hay chen những "khoảng lặng" vào các khung truyện, vd như khung vẽ ở câu "mẹ vẫn chưa kể cho ai khác biết đâu", ngày lập tức người đọc thấy được một rào chắn màu trắng vô hình giữa người mẹ và nh vật chính, hay nói cách khác là người mẹ sợ phải đối mặt không chỉ với con mình mà cả cái bệnh viên, vì sĩ diện.
    Một khoảng lặng nữa là khung vẽ ở bên dưới câu "làm bác sĩ thì thoải mái lắm đúng không?". Một khung vẽ mang rất rất là nhiều suy nghĩ, giữa một bên là bệnh nhân tâm thần lúc nào cũng u tối và phiền muộn, 1 bên là bác sĩ thấu rõ những điều đó của bệnh nhân, và hết sức nỗ lực, đôi khi mệt mỏi để giúp đỡ họ, nếu bạn để ý thấy thì thật sự màu trắng ở bên nh vật chính không thực sự quá trắng, nó vẫn có 1 mức độ tối nào đó.
    Arc này thú vị nhất là ông phóng viên, hi vọng sẽ có nhiều cảnh xuất sắc với nhân vật này.
    Rất cảm ơn bạn dịch.

  • emocuối cùng thì cu Saito cũng ra dáng được chút rồi ấy. Còn chuyện phụ huynh thì đâu đâu cũng thế cả xứ ta lẫn xứ người, nhiều người không muốn điều trị cũng chỉ vì sợ bị gán cái danh "điên" vào người.