Hủy Trả lời comment của
Hãy đăng nhập để đăng lời bình

1 Bình luận

  • ngay từ đầu việc một người phán định được thế giới quan người khác đã là mơ hồ rồi. Vẽ được như thế này, không hẳn là do tác giả quan sát, mà do tác giả hiểu được, chính tác giả phải nghe được dòng suy nghĩ của người khác vang vọng trong đầu chính mình

    thậm chí còn cả cả tiếng nói từ "bên trong" mình

    người tâm thần có điểm chung với các tu sĩ tìm đạo, vì họ nhạy cảm, quan sát được bên trong mình. Còn "người thường" thì cuốn vào thế gian với bao trò đời, họ mệt mỏi, trơ lỳ tới nỗi không còn nghe thấy điều gì nữa (dù thực ra nó ám ảnh họ vô thức)