Đọc truyện này mới nhớ có lần đi đám tang ông già thằng bạn, chả hiểu sao mình thấy nó mất ba sớm, nghĩ nó tủi thân mà thương, mình cứ khóc rưng rức mãi, mới có 29 tuổi đầu đã mất ba. Rồi lại nghĩ sang ông già mình, khóc theo cơn ấy Chap truyện này thật dễ hiểu với mình
Ở Việt Nam ngày xưa cũng có truyền thống khóc thuê ở đám tang như bên Nhật nhỉ. Giờ thì ko còn nữa. Khai thác chủ đề này hay thật, đúng là Junji Ito.
cảm ơn bạn đã ửng hộ ạ, bạn qua Page thả 1 like để nhóm dịch có thêm động lực ra chap sớm nha !
Có, giờ vẫn còn một vài nơi ở ngoài Bắc á bạn
Tuy còn nhưng rất ít, chủ yếu là người nhà đến đúng thời khắc đó sẽ cố gắng khóc. Chủ yếu vẫn là ở ngoài Bắc
Đọc truyện này mới nhớ có lần đi đám tang ông già thằng bạn, chả hiểu sao mình thấy nó mất ba sớm, nghĩ nó tủi thân mà thương, mình cứ khóc rưng rức mãi, mới có 29 tuổi đầu đã mất ba. Rồi lại nghĩ sang ông già mình, khóc theo cơn ấy
Chap truyện này thật dễ hiểu với mình
Đó làm cảm giác ai trải qua mới hiểu được ạ
Bỗng dưng muốn khóc 🙄
nước mắt nhiều cả một hồ lun